[Chắn] Hịch cần em :">

Thảo luận trong 'Chắn hội Lèo Tôm' bắt đầu bởi Thùa Văn Mái, 30/8/14.

  1. Thùa Văn Mái

    Thùa Văn Mái Lý trưởng

    Thường nghe : Bầu ơi thương lấy bí cùng - Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn...
    Chúng ta vốn dòng dõi Lạc Hồng, cùng trong một nước. Tuy rằng địa vị, tuổi tác khác nhau, nhưng cùng chung niềm đam mê chắn cạ. Cái lẽ ấy thôi, đã khiến chúng ta mong có duyên tri ngộ, có tình nghĩa bằng hữu trong đời, giúp đỡ nhau mỗi khi khó khăn hoạn nạn. Thương nhau mà sống, thông nhau mà sướng :D

    Lại nghe : Một cây làm chẳng nên non - Ba cây chụm lại nên hòn núi cao...
    Ngẫm cũng đúng thay. Cả bang chắn hội Lèo Tôm của chúng ta lập ra, há chẳng phải chỉ có ba cây thôi sao? Nhưng làm thế nào cho đúng nghĩa một hòn núi cao?

    Các anh chị cùng với em sinh ra giữa buổi bạc bài bị cấm đoán, muốn được thỏa chí bình sinh mà chỉ sợ có ngày tù tội. Thật đau khổ lắm thay. Còn lại góc Sân Đình, không kể ngày đêm, mưa gió, tha hồ phỉ chí vẫy vùng, ăn tôm ăn cá, bắt gà, chẳng sợ trời chẳng sợ đất (chỉ sợ điện mất, mạng treo). Còn gì vui hơn?

    Nhưng hỡi ôi, đâu phải chúng ta ai cũng như nhau. Có người sinh ra giữa bạc vàng nhung lụa, có kẻ oe oe từ những ổ rơm. Nhưng "dù cho nhà rách nợ đòi - Phong lưu vẫn cứ giữ nòi phong lưu". Niềm đam mê vẫn là bất tận... Thật khổ tâm thay

    Nay chúng ta cùng chung một hội, chung niềm đam mê, tuy nghề nghiệp, giới tính, địa vị khác nhau, song độ nghiện người nào cũng có. Còn gì đau hơn khi đam mê không thỏa, chí khí phải chùn chỉ vì một chứ TIỀN.

    Các cụ dạy rằng : Nửa miếng khi đói bằng một trăm gói khi no... Lá lành đùm lá rách. Lá rách ít đùm lá rách nhiều. Lá rách nhiều đùm lá tả tơi. Em đang trong tình trạng tả tơi khi có học vị Tiến sĩ mà nợ MOD tận 50.000.000 bảo :( Tiền bạc như này hỏi sao có thể thanh liêm?

    Em viết hịch này, mong đợi lòng hảo tâm của tất cả các anh chị, từ những người quen biết đến những anh chị em mới nhập môn, cho em Thùa Văn Mái - zai núi ngoan ngoãn dịu dàng, hiền lành tử tế, thật thà chất phác, ngây thơ, trong sáng và thuần khiết như pha lê này vay ít bảo, mỗi người một chút ít, để em gom góp trả nợ MOD cho khỏi nặng lòng.

    Tâm tư này, vài ba dòng không sao kể xiết.

    Những ân tình, trọn kiếp không quên.

    Đa tạ...

    ChanPro2014.8.30.22.3.25.