Vì sức khỏe của chính mình và cộng đồng. Hãy chung tay dập, dập, dập mạnh em CôVit nhé cả nhà. .. THẦN CHẾT COVID CŨNG BÓ TAY...... 3 anh Mỹ - Trung Quốc - Việt Nam đang đi trên biển thì Thần chết Corona hiện lên lạnh lùng bảo: - Nếu các ngươi muốn sống, hãy vứt một thứ xuống biển. Ta mà không tìm thấy thì các ngươi được sống. Còn ta tìm thấy của ai thì người đó phải chết - Gã người Mỹ tinh khôn vứt 1 cây kim xuống biển.... Thần chết lặn xuống 15 giây sau thì vớt lên cây kim và gã người Mỹ qua đời - Gã người Trung Quốc sợ quá, bứt 1 sợi tóc ném xuống biển. Thần chết lặn xuống và 20 giây sau thì cầm sợi tóc lên và gã Trung quốc "ra đi" - Còn lại anh Việt Nam, nhếch mép cười, móc túi lấy ra một vật ném xuống biển. Thần chết lặn xuống một lúc lâu mới ngoi lên và thở hổn hển hỏi: - Này cái thằng ôn dịch kia! Mày vứt cái gì xuống biển thế hả? Anh Việt Nam cười tinh quái: - Tôi vứt viên C sủi Thần chết : .................................... CHÚC CẢ NHÀ CUỐI TUẦN VUI VẺ.
Vợ: anh đang đi đâu vậy?? Chồng: A đang đi lắp cái vòi nước cho chị đồng nghiệp nè Vợ: Có thật ko??? Chồng: thật mà, em không tin anh chụp cái vòi nước anh vừa lắp xong nè Và cái kết không thể ĐẮNG hơn
Năm nay không lên Giếng Ngọc rửa mắt rồi.. Chuyển sang xin chữ. Tào phịch quê ở huyện Tiêu - nước Bái cho tớ hỏi chữ loằng ngoằng sau lưng nhà Thắm đấy nghĩa là Nọc Chiều phỏng?
Chữ đấy vốn trong pho sách. Không hẳn là chữ Hán, nhưng cũng không phải là chữ Nôm, có thể được các cụ nhà ta viết theo lối cách điệu. Hiểu theo nghĩa Nọc Chiều hay Cô Thương đều được cả nhé. Sở cầu tất ứng sở nguyện tòng tâm thôi
Nằm ở nhà hôm nay là 14 ngày ,suốt từ hôm tất cả cửa hàng cửa hiệu ,hàng quán ...bị đóng cửa ,thì mình chỉ đi ra đúng 1 lần cách đây 8 ngày .Không phải sợ vì Virus ,mà khi đến nhà ai chủ nhà cũng có phần nào e dè ,kiêng kỵ .Thật không khác gì hồi Mỹ đánh phá Hà Nội năm 1966-1968 .Hồi ấy ,còi báo động rú lên thì vẫn thấy người ra hầm Tăng-xê ,nhưng vẫn lố nhố ngồi trên miệng hầm .Chỉ khi máy bay Mỹ bị pháo phòng không bắn thì đường phố tuyệt nhiên không một bóng người. Vậy mà hôm qua người nhà mình kéo nhau đến chơi khá đông -Cả trẻ con ,người lớn :5 mạng .Chuyện chán và hỏi nhau : Sau kỳ cách ly này thì nên tổ chức cái gì chứ ? Náo nhiệt cả lên ..nhưng chợt nghĩ ra là sắp đến Giỗ cụ . Cũng chuyện tổ chức cái gì thì mình nhớ lại cách đây mấy tháng ,ba bốn AE hẹn nhau : Khi nào Tuyến tàu Hà Đông - Cát Linh mà chạy thì đi 1 ngày ... Cũng hồi ở Quảng Trị năm 1973 ,đơn vị mình ở gần Sư đoàn 304 ,324,325 .Các Sư đoàn này thường được chiếu phim ... Thường là phim truyện VN như : Nổi Gió ,Đường về Quê Mẹ ..và cả phim Tài liệu : Một Ngày Hà Nội .Khi xem cảnh tàu điện chạy leng keng trong phim ,AE hẹn nhau : Khi nào về nhất định phải dành một ngày để đi tàu điện .Vậy mà năm 1975 có một đợt về Xuất ngũ ,sang năm 1976 và 1977 gần như về hết .Vậy mà cái hẹn đi tàu điện năm nào vẫn được các ông nhớ lại như một Kỷ niệm vui...
Ngồi buồn ta ngẫm thân ta Thói nhà vốn dĩ xưa là nghề nông Bấy nay vui cảnh ruộng đồng Chả quen vào chốn bụi hồng mà chi Hai mùa mưa nắng theo kỳ Nắng thì nằm võng, mưa thì trùm chăn Giàu nghèo cũng chẳng lăn tăn Trà ngon thuốc đượm kết thân xa gần Trải qua ngày tháng xoay vần Thân thanh bạch thoắt có phần bon chen Trước là đổi họ thay tên Thấy đâu vui vẻ thì len chân vào Ta thì núp bóng tộc Dao Con thì len lỏi lại vào Thành Nam Lòng phàm đã bén mùi tham Thì thôi ôm cả cho cam sự đời Ninh Bình mảnh đất quê tôi Gia Gia lại tới cho vơi nỗi sầu Tố Nương còn lỡ nhịp cầu Vẫn chưa có bạn tâm đầu chi giao Tầm Hoa Vạn Lý lao đao Lỡ đường danh phận đã vào chùa tu Phục Yêu Đại Chú ngao du Khắp nơi hành khất mịt mù tương lai Thần Đồng Đen Đỏ bất tài Cái Bang Tái Thế ra ngoài kiếm ăn Thiên Quân Vũ cũng gian nan Độc thương độc mã dọc ngang hải hồ Chim Và Sâu hóa thân cô Bay bay lượn lượn lần mò khắp nơi Nhìn Thấy Là Chán mớ đời Vẫn ra cột mốc nhìn trời mông lung Mới hay đời cũng lạ lùng Cả nhà trên dưới lại cùng thú mê...
Mày biết rồi còn hỏi.. Sau nhiều lần phải kí vào bản kiểm điểm của con. Ông bố bực mình bảo: - Hôm nay mày mà 0 điểm tiếp thì đừng gọi tao là bố. Chiều hôm ấy khi đứa con đi học về. Ông bố hỏi: - Kết quả thế nào con? Thằng con trả lời: -Mày biết rồi còn hỏi..?
NHỚ ƠN NGƯỜI MỘT đất nước Việt Nam bé nhỏ ĐỜI lầm than từ đó vươn lên VÌ dân Bác đã xây nền CẢ đời vất vả làm nên cơ đồ NƯỚC Nam Việt rời Đô từ thuở NON sông này là của chúng ta TẤM lòng chan chứa giao hoà GƯƠNG soi thế hệ cho ta học Người CỦA công phải luôn khơi nguồn lực BÁC đã từng đánh thức toàn dân MÃI luôn căn dặn ân cần CÒN non còn nước muôn dân xin thề SÁNG rực ánh sao khuê lòng Bác SOI cháu con dòng Lạc mãi còn MỘT ĐỜI VÌ CẢ NƯỚC NON TẤM GƯƠNG CỦA BÁC MÃI CÒN SÁNG SOI 19.05.2020