Cùng đọc và Suy ngẫm

Thảo luận trong 'Chắn hội Hà Nội' bắt đầu bởi DẾ MÈN 80, 15/7/15.

  1. DẾ MÈN 80

    DẾ MÈN 80 TB Tài Chính

    ACE hãy chia sẻ những câu chuyện ý nghĩa, những bài học hay về cuộc sống, ...

    đọc và ngẫm.

    5 phút đọc :-B - cả đời phải suy ngẫm :-?

     
    Đồng Tuấn Pro 17, Mod01, muathuvang_vt5 others thích điều này.
  2. HàNộiMùaThuVàng

    HàNộiMùaThuVàng Công Thần

    Câu chuyện thứ nhất: Hãy làm điều gì đó trước khi quá muộn màng

    Một người đàn ông dừng lại ở cửa tiệm bán hoa để đặt hoa tặng mẹ của mình. Mẹ của ông ở xa cách đây hơn 200 dặm và ông sẽ nhờ cửa tiệm giao hoa đến tận tay cho bà. Khi ông bước ra khỏi xe, ông đột nhiên chú ý đến một cô gái trẻ đang khóc thút thít bên lề đường. Ông hỏi cô gái có sao không, cô trả lời,"Cháu muốn mua hoa hồng tặng mẹ. Nhưng cháu chỉ có 75 cent nhưng hoa hồng thì đến 2 dollar".

    Người đàn ông mỉm cười và nói, "Đi với chú. Chú sẽ mua cho cháu một bông hồng". Ông mua cho cô bé hoa hồng như đã hứa và đặt hoa giao đến tận nhà mẹ mình. Khi họ rời khỏi, ông ngỏ ý chở cô bé về nhà. Cô bé đồng ý để ông chở đến chỗ mẹ của mình. Cô chỉ cho ông đến một nơi vắng vẻ, phải đến khi dừng xe lại người đàn ông mới nhận ra đó là một nghĩa trang. Và cô gái đã đặt bông hoa ấy lên một ngôi mộ sạch sẽ.

    Người đàn ông trở về cửa tiệm hoa, hủy gói giao hoa và ông ta đã mua hẳn một bó hoa to, lái xe đến thẳng nhà của mẹ mình, ngôi nhà cách nơi đấy hơn hai trăm dặm đường đi nhưng cuộc gặp gỡ cô gái đã cho ông hiểu rằng, nếu hôm nay ông không đến, có khi ngày mai ông sẽ chẳng còn cơ hội để đến nữa.

    Bài học: Cuộc đời rất ngắn ngủi bạn ạ. Hãy dành nhiều thời gian để yêu thương và quan tâm đến những người mà bạn quý mến. Hãy tận hưởng những khoảnh khắc với họ trước khi mọi chuyện đã quá muộn màng. Không có thứ gì trên đời quan trọng hơn gia đình cả, bạn nhé.

    Câu chuyện thứ hai: Chỉ năm phút nữa thôi

    [​IMG]

    Ở một công viên nọ, một người phụ nữ ngồi cạnh một người đàn ông trên một băng ghế gần sân chơi. "Con trai tôi đó," người phụ nữ chỉ vào một cậu bé đang chơi cầu trượt vận chiếc áo len màu đỏ. "Cậu bé nhìn mới đáng yêu làm sao" người đàn ông nói. "Còn kia là con gái của tôi, cô bé đang chạy xe đạp vận một cái đầm màu trắng đấy."

    Sau đó, người đàn ông nhìn vào đồng hồ và gọi cô bé. "Con chơi xong chưa Melissa?". Melissa nài nỉ, "5 phút nữa thôi nha bố. Nha? Chỉ 5 phút thôi." Người đàn ông gật đầu và cô bé lại tiếp tục chơi đùa cùng chiếc xe như cô đã mong muốn. Thời gian trôi qua và người đàn ông lại gọi con gái của mình: "Đi được chưa con?" Melissa lại nài nỉ, "Chỉ 5 phút nữa thôi nha bố. 5 phút thôi mà."Người đàn ông lại mỉm cười và nói: "Được rồi".

    "Ông quả thật là một con người kiên nhẫn.", người phụ nữ nói. Người đàn ông mới tiếp lời, Tommy, anh trai của con bé đã mất trong một vụ tai nạn giao thông vì một gã tài xế say xỉn khi nó đang đạp xe ở một chỗ khá gần nơi này.

    Tôi đã không dành nhiều thời gian cho Tommy và bây giờ tôi sẵn sàng từ bỏ tất cả chỉ để có được 5 phút ở cạnh nó. Tôi đã thề sẽ không lặp lại sai lầm đó với Melissa. Con bé cứ nghĩ nó may mắn có thêm 5 phút để chơi. Nhưng sự thật đúng ra phải là, tôi mới là người may mắn khi có được thêm 5 phút để nhìn ngắm con bé hạnh phúc.

    Bài học: Cuộc sống luôn cần những lần đánh đổi và sự ưu tiên lớn lao nhất luôn luôn phải là gia đình. Hãy tận dụng thời gian quý báu của mình với những người mình thương yêu nhất bạn nhé.

    Câu chuyện thứ ba: Cha ơi, đến khi nào thì ngón tay con sẽ mọc lại

    Một người đàn ông đang đánh bóng chiếc xe hơi mới mua của mình thì cô con gái 4 tuổi của ông lại dùng đá để viết lên chiếc xe ấy. Điên tiết, ông ta cầm lấy bàn tay của đứa trẻ và đánh rất nhiều, và ông không nhận ra mình đang đánh bằng một cái mỏ lết. Lúc đến bệnh viện, cô bé phải cưa bỏ tất cả những ngón tay của mình vì vết thương quá nghiêm trọng.

    Khi đứa trẻ nhìn thấy cha, cô bé tuyệt vọng hỏi "Cha ơi, đến khi nào thì ngón tay con sẽ mọc lại?". Người cha đau đớn trong lặng câm. Ông trở lại chiếc xe hơi và tức giận đá vào nó. Phải đến lúc thấm mệt ông mới nhìn vào chỗ có những vết rạch mà con gái ông đã viết nên, cô bé đã viết: "Con yêu cha."

    Bài học: Hãy hiểu một điều rằng, cả sự tức giận lẫn tình yêu thương đều không có giới hạn. Nên nhớ, "Đồ vật là để sử dụng, nhưng con người là để yêu thương". Đừng để sự nóng nảy tức thời làm bạn cả đời phải hối hận
     
    Chỉnh sửa lần cuối: 15/7/15
  3. Tào Tháo

    Tào Tháo Đại Gian Thần

    Mặt trời đã lặn từ lâu, con đường vắng, đã phảng phất đâu đó ánh đèn vàng của dãy đèn cao áp. Cưỡi con ếch quen thuộc, Nó chỉ mong nhanh về nhà...
    Vượt qua một phụ nữ trung niên tay xách túi đang đi bộ ven đường, Nó dừng xe quay trở lại :
    - Cô ơi, cô đi về đâu, cháu trở một đoạn ?
    Người phụ nữ trạc tuổi năm mươi, ánh mắt đầy ngạc nhiên, chằm chằm nhìn nó một cách nghi ngờ. Hai tay nắm chặt, cái túi như được siết chặt vào bụng :
    - Không , không, tôi không đi về đâu cả.
    Thấy người phụ nữ trạc tuổi mẹ nó, lùi lại như muốn tránh xa.. Nó tăng ga đi tiếp, một nụ cười ruồi thoáng trên môi, Nó nghĩ : làm người tốt thật khó. Cô ơi, sao cô không tin trên đời còn rất nhiều người tốt, giá cô biết rằng Nó cũng từng như cô, cũng từng được đi nhờ cả chục cây số...
    Về đến nhà Nó kể với Mẹ và Vợ, Mẹ nó không nói gì còn Vơ nó thì một câu cụt ngủn :
    - Đúng là đồ điên, rỗi hơi.
    Im lặng, Nó tự nhủ Nó sẽ vẫn làm như thế...
    Giá như ai cũng cố gắng làm nhiều điều tốt nhất có thể, dù nhỏ bé, dù chỉ để gió cuốn đi !
     
  4. Vợ ta, chồng ta : Người Quan Trọng Nhất

    Không Thể Đổi Trao : cha mẹ anh em

    Cuộc sống với bao gian nan chật vật

    Tâm niệm trong lòng hạnh phúc đôi bên.:):)
     
    TỬU ĐẾ, giagia86681, Thành Nguyễn.HN4 others thích điều này.
  5. Một tuổi ấu thơ học như nhồi sọ

    Chẳng ai dạy mình “ Duy ngã độc tôn”

    Muốn thương được người, phải biết thương thân

    Ta là Số Một : tôn người như Một.:):)
     
    TỬU ĐẾ, giagia86681, Thành Nguyễn.HN3 others thích điều này.
  6. Làm một việc thiện tích thêm phúc đức

    Giữ lấy tâm lành tựa tu tại gia

    Lời lẽ quang minh lòng dạ vị tha

    Hành thiện tu tâm tự mình mình biết:):)
     
    TỬU ĐẾ, Thành Nguyễn.HN, kichon19844 others thích điều này.
  7. DẾ MÈN 80

    DẾ MÈN 80 TB Tài Chính

    “Chăn bông sưởi ấm cho người hay là người sưởi ấm cho chăn bông?” …


    [​IMG]

    Trong một ngôi chùa cũ nát, tiểu hòa thượng chán nản thất vọng nói với lão hòa thượng: “Trong cái chùa nhỏ bé này chỉ có hai hòa thượng chúng ta, lúc con đi xuống núi hóa duyên, mọi người đều là nói những lời ác với chúng ta, còn thường xuyên gọi con là hòa thượng hoang. Họ cho chúng ta tiền hương khói càng ngày càng ít đến thê thảm”.

    Tiểu hòa thượng nói tiếp: “Hôm nay con đi khất thực, trời lạnh như vậy mà không có một ai mở cửa cho con, đến cơm bố thí cũng được ít. Chùa Bồ Đề chúng ta muốn thành một ngôi chùa ngàn gian, tiếng chuông vang xa không ngớt như Sư Phụ nói, con e là không thể”.

    Lão hòa thượng khoác lên mình chiếc áo cà sa không nói lời nào, chỉ nhắm mắt lại lẳng lặng nghe, tiểu hòa thượng cứ nói và cằn nhằn liên miên …

    Cuối cùng lão hòa thượng mở mắt to hỏi: “Bây giờ bên ngoài gió bấc thổi mạnh, lại có băng tuyết ngập trời, con có thấy lạnh không?”

    Tiểu hòa thượng toàn thân run rẩy nói: “Con lạnh, hai chân con đều tê cóng cả rồi!”

    Lão hòa thượng nói: “Vậy chi bằng chúng ta đi ngủ sớm đi”.

    Lão hòa thượng và tiểu hòa thượng tắt đèn chui vào trong chăn ngủ.

    Một giờ sau, lão hòa thượng hỏi: “Bây giờ con có thấy ấm không?”

    Tiểu hòa thượng trả lời: “Đương nhiên là con thấy ấm rồi, giống như ngủ dưới ánh mặt trời vậy!”

    Lão hòa thượng nói:

    “Khi nãy, chăn bông để ở trên giường là lạnh, thế nhưng khi có người nằm vào lại trở nên ấm áp. Con thử nói xem, là chăn bông sưởi ấm cho người hay là người sưởi ấm cho chăn bông đây?”

    Tiểu hòa thượng nghe xong liền nở một nụ cười nói: “Sư phụ, người thật là hồ đồ đó, chăn bông làm sao có thể sưởi ấm cho người được, phải là do con người làm chăn bông ấm lên mới đúng chứ!”

    Lão hòa thượng hỏi: “Chăn bông đã không cho chúng ta sự ấm áp lại còn cần chúng ta đi sưởi ấm nó, như thế thì chúng ta còn đắp chăn bông làm gì?”

    Tiểu hòa thượng nghĩ nghĩ một lát rồi nói: “Mặc dù chăn bông không sưởi ấm cho chúng ta, nhưng chăn bông dày lại có thể giữ hơi ấm cho chúng ta, khiến cho chúng ta ngủ được thoải mái”.

    Trong bóng tối, lão hòa thượng hiểu ý cười cười: “Chúng ta là hòa thượng tụng kinh rung chuông, chẳng phải là giống người nằm dưới chăn bông? Còn những chúng sinh kia chẳng phải họ là một cái chăn bông dày đó sao? Chỉ cần chúng ta một lòng hướng thiện, thì chiếc chăn bông lạnh như băng kia cuối cùng cũng sẽ được chúng ta sưởi ấm. Lúc đó “cái chăn bông” dày kia cũng sẽ biết giữ ấm cho chúng ta. Chúng ta ngủ trong “cái chăn bông” như vậy, chẳng phải rất ấm áp sao? Ngôi chùa ngàn gian, tiếng chuông chùa ngân vang không ngớt, còn có thể là trong mơ được sao?”

    Tiểu hòa thượng nghe xong liền bừng tỉnh mà hiểu ra hết.

    Bắt đầu từ ngày hôm sau, tiểu hòa thượng đều dậy rất sớm đi xuống núi hóa duyên. Tiểu hòa thượng cũng vẫn gặp phải những lời ác như trước đây. Thế nhưng tiểu hòa thượng trước sau gì đều giữ vững thái độ nho nhã và lễ độ đối xử với mọi người.

    Mười năm sau …

    Chùa Bồ Đề đã trở thành ngôi chùa có diện tích hơn mười km, có rất nhiều hòa thượng, khách hành hương tới không ngớt. Tiểu hòa thượng cũng đã trở thành vị sư trụ trì.

    Kỳ thực trên thế giới này, chúng ta đều là đang nằm trong chăn bông, người khác chính là chăn bông của chúng ta. Khi chúng ta dụng tâm đi sưởi ấm chăn bông thì chăn bông cũng sẽ giữ ấm cho chúng ta.

    Ngủ … đắp … cả một đời, vậy mà hôm nay mới biết …

    Hóa ra mối quan hệ giữa người và chăn bông là như vậy, thật là có đạo lý phải không?

    Nguồn : Sưu tầm
     
    TỬU ĐẾ, Thành Nguyễn.HN, kichon19845 others thích điều này.
  8. Ấm lạnh bởi tại lòng ta

    Trắng đen, yêu ghét ấy là tại tâm

    Bất cầu nhân, bất vị nhân

    Minh tâm, khai trí, tu thân tự mình

    Vị kỷ nên yêu sinh linh

    Vì mình mới sẻ chia tình thế nhân.
     
    TỬU ĐẾ, Thành Nguyễn.HN, 09724693813 others thích điều này.
  9. Tào Tháo

    Tào Tháo Đại Gian Thần

    " Những quân bài xuất xứ từ đâu?
    Câu hỏi bâng quơ bồi hồi xúc động
    Nó dai dẳng bám vào đời sống
    Từ đời này nối tiếp đời sau

    Cuộc đỏ đen hằn trong trí rất sâu
    Ta nhớ chúng quen từng nét mặt
    Chờ một quân ngóng mòn con mắt
    Còn hơn mong đợi vợ con mình

    Những quân bài đi qua như thể vô tình
    Anh Cửu Vạn cả một đời vất vả
    Chị Bát Sách ngồi lê nhàn nhạ
    Thằng Chi Chi khệnh khạng theo hầu

    Ù, có lèo—thong thả từng câu
    Giữa cửa trì không sợ ai tranh mất
    Ù một ván cũng là chật vật
    Đến ván sau đợi mãi không ù

    Mười chín quân đen—bạch định cố chờ
    Đến giữa cửa lại là quân Cửu Sách
    Anh vác đèn thờ ơ đáng trách
    Sang nhà bên làm một ván ù suông

    Cô Ngũ Văn chắc còn bận yêu đương
    Đến chậm trễ mất ván bài bạch định
    Tên Tam Vạn xun xoe xu nịnh
    Đi với thằng Tam Sách, Thất Văn

    Sống trong đây cũng dễ làm ăn
    Hãy cảnh giác có tên phản bội
    Chị Tứ Sách phân vân chờ đợi
    Đến cửa ai để bạch thủ, chiếu ù

    Đời vẫn xoay quanh như chiếc đèn cù
    Đốt thời gian đỏ, đen trong chốc lát
    Cô Nhất Văn suốt ngày ca hát
    Làm khổ chồng—anh Tứ Vạn kéo xe

    Muốn vươn lên—cơm áo cứ nặng đè
    Sống lam lũ mà vẫn hoàn túng thiếu
    Không gặp may ta đành cam chịu
    Đời như anh Cửu Vạn khổ triền miên

    Lấy chị Thang Thang có một đứa con riêng
    Chị không dám nhìn lên, đầu cúi xuống
    Nỗi buồn chán đi vào tâm tưởng
    Âm thầm không một chút van xin

    Trên Thiên Đình nếu người có phép tiên
    Cũng bất lực cảnh trần gian hội tụ
    Họ không sống cuộc đời ủ rũ
    Vui với nhau trong một ván bài chơi

    Vui với nhau để phút chốc quên đời
    Họ không biết tiến thân ba tấc lưỡi
    Họ không sống cuộc đời luồn cúi
    “Báo cáo anh”—quỳ gối khom lưng

    Có một quân bài bưng lễ biếu dâng
    Mụ Tứ Văn chính là quân đút lót
    Mụ sống bất lương—chuyên nghề luồn lọt
    Ở nhà lầu Ngũ Vạn giầu sang

    Lừa gạt chàng Nhị Sách lang thang
    Chàng chống gậy đi cầu may hạnh phúc
    Đời nhân từ có điều gì oan ức
    Ông già làng xách gậy đi đâu?

    Vào nhà ai tìm ba cụ bạc đầu
    Kính tứ cố làm ván bài kết thúc
    Chưa hết buồn đau—còn nhiều uẩn khúc
    Còn nhiều tên giấu mặt lọc lừa

    Hiện hình lên con Thất Sách trơ trơ
    Nửa giấu mặt, nửa cười nham hiểm
    Cứ để nguyên hình không cần trang điểm
    Những quân bài hiện rõ hình thù

    Buổi sáng nào trời, đất âm u
    Anh Lục Vạn vác mai đi đào huyệt
    Cuộc sống của anh nhờ vào người chết
    Ngửa mặt cầu xin Thượng Đế động lòng

    Đời giầu sang mà vẫn trắng tay không
    Chỉ dám “nhờ xa” chưa hạ bài trắng chiếu
    Là số phận ngậm ngùi cam chịu
    Cùng vùi vào đen đỏ rủi may thôi

    Số phận những quân bài giống hệt cuộc đời
    Cuộc đời ăn may tạm thời chấp nhận
    Hãy kiên nhẫn để chờ ngày kết luận
    Đời công minh trong cuộc sống nhân từ

    Đốt đèn lên—chàng Cửu Sách vô tư
    Ta vào hội với tình yêu ưu ái
    Ta vào hội cho đời trẻ lại
    Quên sầu đau trong một nỗi buồn riêng "

    St.
     
    Chỉnh sửa lần cuối: 19/11/15
  10. thanhhuong251189

    thanhhuong251189 Chánh tổng

    hôm nay mạng lag quá.1 ván chắn mà chơi 15' mới xong:(.buồn lang thang face đọc dk bài này.thực sự thì cũng chưa "thấu" lắm nhưng vẫn mún pot lên để share cùng mọi ng ạ

    Vì sao người lương thiện hay gặp nỗi buồn và trắc trở?

    Trong lúc tuyệt vọng tôi đã tìm đến một bậc thầy để dọ hỏi: “Vì sao những người lương thiện như con lại thường xuyên gặp khổ, trong khi những người ác sống thoải mái quá vậy?”
    Người thầy hiền hòa nhìn người một lúc rồi nói:
    “Nếu một người trong lòng cảm thấy khổ, chắc trong tâm phải đang ôm giữ ác ý nào đó. Nếu một người nội tâm không có điều ác, người này sẽ không có cảm giác thống khổ. Vì thế, căn cứ theo đạo lý này, con thường cảm thấy khổ, nghĩa là nội tâm của con có tồn tại điều ác, con không phải là một người lương thiện thật sự. Mà những người con cho rằng là người ác, lại chưa hẳn là người thật sự ác”.
    Một người có thể vui vẻ mà sống, ít nhất nói rõ người này không phải là người ác thật sự.
    Có cảm giác như bị xúc phạm và không phục, tôi nói:
    “Con sao có thể là người ác được? Gần đây, tâm con rất lương thiện mà!”
    Thầy trả lời:
    “Nội tâm không ác thì không cảm thấy khổ, con đã cảm thấy khổ, nghĩa là trong tâm con còn tồn tại điều ác. Con hãy nói về nỗi khổ của con, ta sẽ nói cho con biết, điều ác nào đang tồn tại trong con”.
    Tôi nói:
    “Nỗi khổ của con thì rất nhiều! Có khi cảm thấy tiền lương thu nhập rất thấp, nhà ở cũng không đủ rộng, thường xuyên có “cảm giác thua thiệt” bởi vậy trong tâm con thường cảm thấy không thoải mái, cũng hy vọng mau chóng có thể cải biến tình trạng này; trong xã hội, không ít người căn bản không có văn hóa gì, lại có thể lưng quấn bạc triệu, con không phục; một trí thức văn hóa như con, mỗi tháng lại chỉ có một chút thu nhập, thật sự là không công bằng; người thân nhiều lúc không nghe lời khuyên của con, con cảm thấy không thoải mái…”
    Cứ như vậy, lần lượt tôi kể hết với thầy những nỗi thống khổ của mình. Thầy gật đầu, mỉm cười, một nụ cười rất đôn hậu, người từ tốn nói với tôi:
    “Thu nhập hiện tại của con đã đủ nuôi sống con và gia đình. Con còn có cả phòng ốc để ở, căn bản là đã không phải lưu lạc ngoài xã hội, chỉ là diện tích hơi nhỏ một chút, con hoàn toàn có thể không phải chịu những khổ tâm ấy.
    Nhưng bởi vì nội tâm con có lòng tham đối với tiền tài và của cải, cho nên mới cảm thấy khổ. Loại lòng tham này là ác tâm, nếu con có thể vứt bỏ ác tâm ấy, con sẽ không vì những điều đó mà cảm thấy khổ nữa.
    Trong xã hội có nhiều người thiếu văn hóa nhưng lại phát tài, rồi con lại cảm thấy không phục, đây chính là tâm đố kị. Tâm đố kị cũng là một loại ác tâm. Con tự cho mình là có văn hóa, nên cần phải có thu nhập cao, đây chính là tâm ngạo mạn. Tâm ngạo mạn cũng là ác tâm.
    Cho rằng có văn hóa thì phải có thu nhập cao, đây chính là tâm ngu si; bởi vì văn hóa không phải là căn nguyên của sự giàu có, kiếp trước làm việc thiện mới là nguyên nhân cho sự giàu có của kiếp này. Tâm ngu si cũng là ác tâm!
    Người thân không nghe lời khuyên của con, con cảm thấy không thoải mái, đây là không rộng lượng. Dẫu là người thân của con, nhưng họ vẫn có tư tưởng và quan điểm của riêng mình, tại sao lại cưỡng cầu tư tưởng và quan điểm của họ bắt phải giống như con? Không rộng lượng sẽ dẫn đến hẹp hòi. Tâm hẹp hòi cũng là ác tâm”.
    Sư phụ tiếp tục mỉm cười:
    “Lòng tham, tâm đố kỵ, ngạo mạn, ngu si, hẹp hòi, đều là những ác tâm. Bởi vì nội tâm của con chứa đựng những ác tâm ấy, nên những thống khổ mới tồn tại trong con. Nếu con có thể loại trừ những ác tâm đó, những thống khổ kia sẽ tan thành mây khói”.
    Con đem niềm vui và thỏa mãn của mình đặt lên tiền thu nhập và của cải, con hãy nghĩ lại xem, căn bản con sẽ không chết đói và chết cóng; những người giàu có kia, thật ra cũng chỉ là không chết đói và chết cóng. Con đã nhận ra chưa, con có hạnh phúc hay không, không dựa trên sự giàu có bên ngoài, mà dựa trên thái độ sống của con mới là quyết định. Nắm chắc từng giây phút của cuộc đời, sống với thái độ lạc quan thay thế dần cho lòng tham, tính đố kỵ và ích kỷ; nội tâm của con sẽ dần được chuyển hóa, dần thay đổi để thanh thản và bình an hơn.
    “Trong xã hội, nhiều người không có văn hóa nhưng lại giàu có, con hãy nên vì họ mà vui vẻ, nên cầu chúc họ càng giàu có hơn, càng có nhiều niềm vui hơn mới đúng. Người khác đạt được, phải vui như người đó chính là con; người khác mất đi, đừng cười trên nỗi đau của họ. Người như vậy mới được coi là người lương thiện! Còn con, giờ thấy người khác giàu con lại thiếu vui, đây chính là tâm đố kị. Tâm đố kị chính là một loại tâm rất không tốt, phải kiên quyết tiêu trừ!”
    Con cho rằng, con có chỗ hơn người, tự cho là giỏi. Đây chính là tâm ngạo mạn. Có câu nói rằng: “Ngạo mạn cao sơn, bất sinh đức thủy” (nghĩa là: ngọn núi cao mà ngạo mạn, sẽ không tạo nên loại nước tốt) người khi đã sinh lòng ngạo mạn, thì đối với thiếu sót của bản thân sẽ như có mắt mà không tròng, vì vậy, không thể nhìn thấy bản thân có bao nhiêu ác tâm, sao có thể thay đổi để tốt hơn. Cho nên, người ngạo mạn sẽ tự mình đóng cửa chặn đứng sự tiến bộ của mình. Ngoài ra, người ngạo mạn sẽ thường cảm thấy mất mát, dần dần sẽ chuyển thành tự ti. Một người chỉ có thể nuôi dưỡng lòng khiêm tốn, luôn bảo trì tâm thái hòa ái từ bi, nội tâm mới có thể cảm thấy tròn đầy và an vui.
    “Kiếp trước làm việc thiện mới chính là nguyên nhân cho sự giàu có ở kiếp này, (trồng dưa được dưa, trồng đậu được đậu). Mà người thường không hiểu được nhân quả, trồng dưa lại muốn được đậu, trồng đậu lại muốn được dưa, đây là thể hiện của sự ngu muội. Chỉ có người tu luyện chân chính, mới thật sự hiểu được nhân quả, quy luật tuần hoàn của vạn vật trong vũ trụ, nội tâm mới có thể minh tỏ thấu triệt. Để từ đó, biết làm thế nào lựa chọn tư tưởng, hành vi và lời nói của mình cho phù hợp. Người như vậy, mới có thể theo ánh sáng hướng đến ánh sáng, từ yên vui hướng đến yên vui”.
    “Bầu trời có thể bao dung hết thảy, nên rộng lớn vô biên, ung dung tự tại; mặt đất có thể chịu đựng hết thảy, nên tràn đầy sự sống, vạn vật đâm chồi! Một người sống trong thế giới này, không nên tùy tiện xem thường hành vi và lời nói của người khác. Dẫu là người thân, cũng không nên mang tâm cưỡng cầu, cần phải tùy kỳ tự nhiện! Vĩnh viễn dùng tâm thiện giúp đỡ người khác, nhưng không nên cưỡng cầu điều gì”.
    “Nếu tâm một người có thể rộng lớn như bầu trời mà bao dung vạn vật, người đó sao có thể khổ đây?”
    Vị thầy khả kính nói xong những điều này, tiếp tục nhìn tôi với ánh mắt đầy nhân từ và bao dung độ lượng.
    Ngồi im lặng hồi lâu…xưa nay tôi vẫn cho mình là một người rất lương thiện, mãi đến lúc này, phải! chỉ đến lúc này, tôi mới biết được trong tôi còn có một con người rất xấu xa, rất độc ác! Bởi vì nội tâm của tôi chứa những điều ác, nên tôi mới cảm thấy nhiều đau khổ đến thế. Nếu nội tâm của tôi không ác, sao tôi có thể khổ chứ ?
    Xin cảm tạ thầy, nếu không được người khai thị dạy bảo, con vĩnh viễn sẽ không biết có một người xấu xa như vậy đang tồn tại trong con!


    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa lần cuối: 5/12/15
    TỬU ĐẾ, Thành Nguyễn.HN, kichon19843 others thích điều này.
  11. thanhhuong251189

    thanhhuong251189 Chánh tổng

    Hạnh phúc ở đâu??

    Ngày xưa, có một bầy yêu tinh tập hợp lại với nhau để lên kế hoạch làm hại con người. Một con yêu tinh lên tiếng: "Chúng ta nên giấu cái gì quý giá của con người. Nhưng mà cái đó là cái gì?"

    Một con yêu tinh khác lên tiếng: "Chúng ta nên giấu hạnh phúc của con người. Không có nó, ngày đêm con người sẽ phải khổ sở. Nhưng vấn đề là chúng ta sẽ giấu hạnh phúc nơi nào mà con người không thể tìm thấy được."

    Một con yêu tinh cho ý kiến: "Chúng ta sẽ quẳng hạnh phúc lên đỉnh núi cao nhất thế giới."

    Con yêu tinh khác phản đối: "Con người rất khỏe mạnh, chuyện trèo lên đỉnh núi đối với họ không có gì khó khăn."

    "Vậy thì chúng ta sẽ đem hạnh phúc ném xuống đáy biển sâu."

    "Không được, con người rất tò mò. Họ sẽ chế tạo ra những con tàu hiện đại để đi xuống tận đáy biển. Rồi tất cả mọi người sẽ biết."

    Một con yêu tinh trẻ có ý kiến: "Hay là chúng ta đem giấu hạnh phúc ở một hành tinh khác."

    Con yêu tinh già phản đối: "Không được, con người rất thông minh. Càng ngày họ càng thám hiểm nhiều hành tinh khác đấy thôi."

    Suy nghĩ hồi lâu, có một con yêu tinh già lụ khụ lên tiếng: "Tôi biết phải giấu hạnh phúc ở đâu rồi. Hãy giấu nó ở chính bên trong con người. Đa số con người đi tìm hạnh phúc ở khắp chốn, khắp nơi và bao giờ họ cũng thấy người khác hạnh phúc hơn mình. Bản thân họ thì chẳng bao giờ quan tâm. Giấu nó ở đó thì con người không bao giờ tìm thấy!!!"

    Tất cả các con yêu tinh đều đồng ý. Và kể từ đó, rất nhiều người mãi miết kiếm tìm hạnh phúc mà không biết rằng nó được giấu ngay trong tâm hồn của chính mình.
     
    TỬU ĐẾ, kichon1984, heromediapro6 others thích điều này.
  12. thanhhuong251189

    thanhhuong251189 Chánh tổng

    Một người đàn ông bước vào ngôi chùa để được tĩnh tâm ... Cửa phật từ bi ...

    Phật : " ta thấy sâu thẳm trong đôi mắt con chất chứa u sầu ... Nói ta nghe đi "

    - Thưa Phật ... Con biết mình đang lầm đường lạc lối . Nhưng con thật sự ko thể ngăn nổi bước chân mình lại. Con đã có gia đình nhưng bây giờ con đang yêu một người con gái khác. Con thật lòng muốn từ bỏ vợ mình đến với cô ấy. Vợ con rất tốt... nhưng chỉ bên cô ấy con mới cảm giác hạnh phúc nhất và yêu thương mãnh liệt hơn bao giờ hết . Con không biết phải làm sao nữa?

    + Ta hiểu rồi. Con nhìn ra xa. Có ba cây nến kia. Con thấy cây nào sáng nhất ?

    Người đàn ông ngơ ngác :
    - Thưa phật ... Chúng xa vậy con thật chẳng thể thấy đc cây nào sáng hơn.

    Phật hiền từ đáp :
    + Vậy giờ con hãy mang 1 cây lại đây. Giờ thì con thấy cây nào sáng nhất ?

    - Dạ thưa ! Cây đang ở ngay trc mắt con sáng nhất ạ.

    + Phải rồi... Chỉ ba cây nến ... Con còn ko biết cây nào sáng nhất. Vậy thế gian trăm ngàn người... Sao con biết ai sẽ là tốt nhất ... Ai làm con hạnh phúc nhất chứ. Chỉ những thứ hiện hữu ngay trc mắt ta mới là sáng nhất ... Giá trị nhất con ạ... Đừng bao giờ đong đếm so sánh . Ta có thể đánh mất nó xong có thể mất cả đời cũng ko bao giờ tìm lại đc đâu.

    - Dạ con hiểu rồi. Con xin giác ngộ !!! Người đàn ông vội trở về bên vợ mình.

    P/s: Cuộc sống cũng vậy đó, đừng vì một phút nông nổi, hay chỉ vì một bề ngoài hào nhoáng mà đánh mất hay làm tổn thương những người tốt đang ngay cạnh ta.
     
    TỬU ĐẾ, thuhuong2009, kichon19846 others thích điều này.
  13. thanhhuong251189

    thanhhuong251189 Chánh tổng

    YÊU THƯƠNG CHƯA ĐỦ THÌ ĐỪNG KẾT HÔN

    Đừng lập gia đình sớm, dù bất cứ lý do nào. Đừng vội khi chưa sẵn sàng, chưa từng trải, chưa hiểu được, chung sống, là một thử thách to lớn thế nào.

    Đừng lấy nhau chỉ vì ...yêu nhau. Tình yêu, thật ngậm ngùi, chả giúp chúng ta có một hôn nhân hạnh phúc. Chỉ nên lấy nhau, vì thấy cần nhau, cả khi vui lẫn khi buồn, cảm thấy được thấu hiểu, cùng trình độ, cùng cách đối nhân xử thế, cùng nền tảng giáo dục, cảm thấy có thể sẻ chia mọi điều, chuyện trò thâu đêm suốt sáng không chán. Cảm thấy duy nhất người này, là đồng minh đồng loã là ruột thịt tim gan, không chỉ là đối tượng si mê quyến rũ. Đừng yêu vẻ bề ngoài, sự giàu có, vẻ trẻ trung, hãy hãnh diện vì lấy được người biết đối nhân xử thế, biết yêu thương và biết khiêm nhường.

    Dù mờ mịt bởi yêu đương, cũng phải nhìn kỹ mà tránh xa, người ghen tuông, người sở hữu, người keo kiệt, người hiếu thắng, hung dữ, nóng nảy, thô lỗ, xúc phạm. Tuyệt đối không lại gần bọn lắm lời cay đắng, hay than thân trách phận, hay đổ lỗi cho người khác, bọn điên tình, bọn làm phiền và bọn nhõng nhẽo vòi vĩnh....

    Cũng đừng nên lấy nhau chỉ vì quá..cô đơn, gật đầu chặc lưỡi chỉ vì sức ép của mọi người. Đừng sợ ế, đừng sợ một mình. Nỗi cay đắng của một cuộc hôn nhân bất hạnh huỷ hoại mình nhiều lần hơn.

    Đừng nên lấy nhau vì muốn có con, và chung sống với nhau, chỉ vì con. Đừng căm ghét nhau đừng hận thù đến chết. Đừng tưởng một mình không nuôi dạy được con thành người. Đừng lấy cớ thương con mà đày đoạ mình, đày đoạ người ...suốt kiếp...

    Đừng đọc và tin những bài báo nông cạn, đạo đức giả và cực kỳ ngu dốt khuyên ta lập gia đình, khuyên ta giữ chồng không bị cướp, khuyên ta không nên sống cô độc. Chả có lời khuyên nào về hôn nhân hạnh phúc, bí kíp thành công, chả ai có thể đoán trước mình sẽ may mắn hay bất hạnh, chúng ta đều phải tự học lấy bài học của bản thân... Điều quan trọng nhất, bản thân ta phải xứng đáng với một mối nhân duyên hạnh phúc. Một người xứng tầm.

    Nếu ở cạnh nhau không thấy vui hơn, thấy đẹp hơn, thấy khoẻ khoắn hơn, thấy được yêu hơn, thấy ý nghĩa hơn, thấy tự do hơn thấy giầu có hơn nhất là bố mẹ ta không cảm thấy hạnh phúc hơn ...

    Thì chắc hôn nhân ấy, đã sai mất rồi.:(:(:(
     
    TỬU ĐẾ, Thành Nguyễn.HN, kichon19845 others thích điều này.
  14. DẾ MÈN 80

    DẾ MÈN 80 TB Tài Chính

    Bí quyết thành công dành tặng các Chánh ông *-:)


    12346434_1053935044658262_6595370408292377660_n.

     
  15. thanhhuong251189

    thanhhuong251189 Chánh tổng

    Phận Làm Con
    Cha Mẹ giàu sang con thong thả
    Cha Mẹ nghèo con vất vả gian nan
    Nhưng nào con dám thở than
    Bởi biết Cha Mẹ gian nan bội phần

    Khổ đau đổi lấy trăm lần
    Để cho con trẻ một lần an vui
    Nghèo thì khổ lắm ai ơi
    Đừng vì sỉ diện xa rời tình thương

    Thấy Mẹ nhặt rác bên đường
    Có đứa ngoảnh mặt xem thường tình thân
    Thấy Cha khổ nhọc ngoài sân
    Có đứa vẫn nói chẳng cần quan tâm

    Sự Đời sóng gió NHÂN TÂM
    Phận con BẤT HIẾU sai lầm lắm thay
    Đừng cố Niệm PHẬT ăn chay
    Để mong sung túc tháng ngày bình yên

    Hãy nhớ muốn được An Nhiên
    Thì nên HIẾU THẢO đầu tiên bạn à...
    Nghèo nào phải Tội đâu ta
    Luật có ghi chép Nghèo là Tội đâu?

    Nghèo mà thanh thản sống lâu
    Vẫn hơn Giàu có âu sầu mưu toan
    Hãy chúc! Câu chúc Bình An
    Để Cha Mẹ mãi An Khang suốt đời
     
  16. thanhhuong251189

    thanhhuong251189 Chánh tổng

    – Bố ơi, con có thể hỏi bố một câu được không?
    – Được chứ, gì vậy? – Người cha đáp.
    – Bố, một giờ làm việc bố kiếm được bao nhiêu tiền?
    – Đó không phải là chuyện của con, tại sao con lại hỏi bố như vậy?
    – Con chỉ muốn biết một giờ bố kiếm được bao nhiêu tiền thôi mà, nói cho con nghe đi, bố – Cậu bé nài nỉ.
    – Nếu con cần phải biết thì bố nói đây, bố làm được 20 USD một giờ.
    – Vậy hả bố – Cậu bé cúi mặt đáp – ...Con có thể mượn bố 10 USD được không?

    Người cha nổi giận: “Nếu con vay tiền bố chỉ để mua đồ chơi vớ vẩn hay mấy thứ vô bổ gì đó thì hãy đi ngay về phòng, lên giường nằm và suy nghĩ xem tại sao con lại có thể ích kỷ như vậy. Bố phải làm việc vất vả suốt cả ngày rồi, bố không có thời gian cho những trò trẻ con như thế này đâu”.

    Cậu bé lặng lẽ đi về phòng, đóng cửa lại. Người đàn ông ngồi xuống và càng tức giận hơn khi nghĩ đến những điều con trai mình vừa hỏi: “Tại sao nó lại dám hỏi mình những câu hỏi như vậy chỉ để xin tiền thôi nhỉ?”.

    Khoảng một giờ sau, khi đã bình tĩnh lại, anh nghĩ có lẽ mình hơi nghiêm khắc với con. Có thể nó thật sự thiếu 10 USD để mua thứ gì đó và thực ra nó đâu có thường hay xin tiền mình. Anh tiến về phía phòng con trai và mở cửa.

    – Con đã ngủ chưa, con trai? – Anh hỏi.
    – Chưa bố ạ, con vẫn còn thức.
    – Bố nghĩ có lẽ lúc nãy bố quá nghiêm khắc với con. Hôm nay là một ngày dài và bố đã trút sự bực mình lên con. Đây, 10 USD mà con đã hỏi – Người cha nói.

    Thằng bé ngồi bật dậy, mỉm cười và reo lên: “Ôi, cảm ơn bố!”. Rồi nó luồn tay xuống dưới gối lôi ra mấy tờ giấy bạc nhàu nát. Nhìn thấy tiền của thằng bé, người đàn ông lại bắt đầu nổi giận. Thằng bé chậm rãi đếm từng tờ bạc một rồi ngước nhìn bố nó.

    – Tại sao con đã có tiền rồi mà còn xin bố nữa ? – Người cha nói trong giận dữ.
    – Bởi vì con không đủ..., nhưng bây giờ thì đủ rồi ạ… Bố ơi, bây giờ con có 20 USD, con có thể mua một giờ của bố không? Ngày mai bố hãy về nhà sớm, con xin bố, con muốn được ăn tối cùng với bố – cậu bé nói.

    Người cha như chết lặng người. Anh vòng tay ôm lấy cậu con trai bé nhỏ và cầu xin sự tha thứ.

    Đây chỉ là một lời nhắc nhở rất ngắn ngủi gửi đến cho tất cả những ai đang làm việc vất vả cho cuộc sống của mình. Chúng ta đừng để thời gian vuột mất khỏi bàn tay mà hãy dành thời gian cho những người thực sự quan trọng với chúng ta, những người gần gũi với chúng ta nhất. Hãy luôn nhớ chia sẻ giá trị một giờ của bạn cho tất cả những ai mà bạn yêu quý.
    Bởi, nếu ngày mai bạn chết đi, công ty nơi mà bạn đang làm việc sẽ dễ dàng thay thế người khác. Còn gia đình và bạn bè của chúng ta sẽ cảm thấy mất mát rất lớn trong suốt quãng đời còn lại. Hãy suy nghĩ về điều này bởi chúng ta luôn tự ép mình dành nhiều thời gian cho công việc hơn là gia đình.

    [​IMG]
     
    TỬU ĐẾ, kichon1984, hoangcaloc8 others thích điều này.
  17. DẾ MÈN 80

    DẾ MÈN 80 TB Tài Chính

    Mẹ dạy con ...

    Con đừng suy nghĩ nhiều về chỗ đứng
    Con nên suy nghĩ về cách đứng thế nào
    Đứng thẳng người chỗ thấp thành cao
    Đứng khom lưng trên cao thành thấp

    Biết sống đủ luôn thấy mình hạnh phúc
    Sống tham lam giàu có hóa ra nghèo
    Con đừng làm cái bóng ăn theo
    Biết gieo cấy để vui ngày gặt hái

    Đời là biển khổ con đừng ái ngại
    Phải vượt lên để biết làm người
    Hạnh phúc ở đời tỷ số những buồn vui
    Phải cóp nhặt những niềm vui nhỏ nhất

    Vui thanh thản là niềm vui có thật
    Vui hư danh là trò ảo ở đời
    Một kiếp người ngắn lắm con ơi
    Biết sống đẹp là điều không phải dễ :)

    (Nguồn : sưu tầm)
     
  18. thanhhuong251189

    thanhhuong251189 Chánh tổng

    Cố gắng ....

    8 ĐIỀU HÃY NGHĨ ĐẾN KHI BẠN BẾ TẮC

    1. Không ai khôn lớn mà chưa từng trải qua nỗi đau

    Đôi khi cuộc sống đóng một cánh cửa lại vì đó là lúc để cho bạn tiến về phía trước. Gặp khó khăn không có nghĩa là bạn đang thất bại. Hãy nhớ rằng nỗi đau có hai loại: loại làm bạn tổn thương và loại khiến bạn thay đổi. Thay vì kháng cự hai loại nỗi đau này, hãy chấp nhận chúng vì chúng đều khiến bạn trưởng thành hơn.

    2. Tất cả mọi thứ trong cuộc sống chỉ là tạm thời

    Trời mưa rồi cũng sẽ tạnh. Vết thương rồi cũng sẽ được chữa lành. Sau màn đêm tăm tối là ánh sáng của buổi bình minh. Không có gì kéo dài mãi mãi cả. Mỗi khoảnh khắc đều mang lại cho bạn một khởi đầu mới và một kết thúc mới. Mỗi giây trôi qua bạn lại có một cơ hội mới. Bạn chỉ cần nắm bắt cơ hội đó và tận dụng nó.

    3. Lo lắng và phàn nàn cũng không thay đổi được gì

    Những người hay phàn nàn là những người ít được việc nhất. Bạn có dành cả ngày hôm nay để than vãn về ngày hôm qua thì ngày mai của bạn cũng không khởi sắc được. Thay vào đó hãy bắt tay hành động.

    4. Vết sẹo của bạn là biểu tượng của sức mạnh

    Một vết sẹo có nghĩa là một nỗi đau qua đi và vết thương đã lành. Nó có nghĩa là bạn đã chinh phục nỗi đau, đã học được một bài học, lớn mạnh hơn, và tiến về phía trước. Hãy bắt đầu xem những vết sẹo của bạn như là một dấu hiệu của sức mạnh chứ không phải là dấu vết của những nỗi đau.

    5. Cuộc đời là một chuỗi những cuộc đấu tranh

    Kiên nhẫn không phải là chờ đợi mà là khả năng duy trì một thái độ tích cực trong khi theo đuổi giấc mơ. Bạn có thể mất đi sự ổn định và thoải mái trong một thời gian dài, thậm chí là “ăn không ngon, ngủ không yên ”. Bạn có thể phải hy sinh các mối quan hệ và tất cả những gì thân thuộc. Đôi khi bạn phải chấp nhận sự chế giễu từ người khác. Nhưng rồi bạn sẽ nhận ra rằng con đường của bạn được xây dựng nên từ những cuộc đấu tranh với những điều nhỏ nhặt nhất.

    6. Bạn không cần phải để tâm đến sự tiêu cực của người khác

    Khi xung quanh bạn tràn ngập sự tiêu cực, thì bạn hãy tỏ ra tích cực. Mỉm cười khi ai đó cố tình dìm bạn xuống. Hãy luôn là chính mình dù ai đó đối xử với bạn tồi tệ. Đừng bao giờ để cho sự cay nghiệt của người khác thay đổi con người bạn. Người ta vẫn sẽ xì xầm về bạn cho dù bạn đã làm tốt như thế nào. Vì vậy, hãy nghĩ về bản thân trước khi nghĩ về những gì đang diễn ra trong đầu người khác. Hãy làm những gì khiến bạn hạnh phúc và ở bên cạnh bất cứ ai làm cho bạn thường xuyên mỉm cười.

    7. Chuyện gì cần đến sẽ đến

    Hãy tận hưởng cuộc sống đang mở ra trước mắt bạn. Bạn có thể không đến được nơi mà bạn muốn, nhưng cuối cùng bạn sẽ chắc chắn đến được nơi mà bạn cần.

    8. Điều tốt nhất bạn có thể làm là tiếp tục bước đi

    Đừng ngần ngại nhận sự giúp đỡ từ ai đó. Đừng ngần ngại yêu thêm một lần nữa. Hãy tìm thấy động lực để cười mỗi ngày và làm cho người khác mỉm cười theo. Hãy nhớ rằng bạn không cần nhiều người trong cuộc sống, mà chỉ cần một vài người thật sự quan trọng với bạn mà thôi. Chấp nhận khi bạn sai và học hỏi từ nó. Luôn luôn nhìn lại và xem bạn đã trưởng thành được bao nhiêu, và tự hào về chính mình.

    Cố gắng ....
    hình ảnh.
     
    Chỉnh sửa lần cuối: 21/3/16
    TỬU ĐẾ, kichon1984, doi_la_the_thoi6 others thích điều này.
  19. thanhhuong251189

    thanhhuong251189 Chánh tổng

    Lan và Hoàng là đôi vợ chồng trẻ sống ở một thành phố lớn. Họ đã kết hôn được khoảng 5 năm và có một cậu con trai gần 3 tuổi. Hai vợ chồng họ sống cùng người mẹ già, sức yếu.

    Cuộc sống của họ cũng trôi qua như nhiều gia đình khác. Buổi sáng họ đi làm, cậu con trai đi học mẫu giáo, trong nhà chỉ còn lại người mẹ già. Mỗi buổi sáng, người vợ đều dậy sớm nấu bữa sáng cho gia đình ăn, để phần sẵn thức ăn trưa cho mẹ chồng, cho con ăn và đưa con đến trường. Lan không quá vất vả nhưng cũng gần như không còn thời gian riêng cho bản thân mình…

    Hôm trước, Hoàng tan làm trở về nhà nhìn thấy vợ đang bận rộn chuẩn bị bữa tối trong phòng bếp, cô không nhìn anh mà thúc giục: “Sao hôm nay anh về muộn thế? Nhanh nhanh rửa tay, xong rồi đem thức ăn và lấy bát đũa ra bàn để chuẩn bị ăn cơm!”

    Hoàng đã quen nghe thấy những lời này hàng ngày nhưng hôm nay trong lòng anh có vẻ khó chịu hơn. Vừa làm theo lời vợ, Hoàng vừa nghĩ ngợi: “Mới kết hôn 5 năm thôi mà bao nhiêu lời ngon ngọt nhẹ nhàng đã bị những lời này thay thế hết. Sau này không biết sẽ còn chán đến mức nào?”

    Đến cuối bữa ăn khi chỉ còn hai vợ chồng, Hoàng kể với Lan: “Ông chủ của anh đang bao bọc một cô nhân tình rất xinh đẹp, nghe nói là vì vợ của ông ấy luôn lạnh lùng nên mới thành ra như vậy. Ngẫm nghĩ cũng đúng, nếu như bà vợ ngày nào cũng chỉ biết cơm nước, củi gạo, mắm muối tương cà thì người đàn ông nào mà chẳng thấy chán!” Vừa nói xong, Hoàng liền thở một hơi thật dài với vẻ chán nản.

    Lan nghe xong những lời này của Hoàng trong lòng biết rõ chồng đang có ý ám chỉ mình nhưng cô giả vờ như không biết rồi nói: “Nếu như một ngày nào đó, có một cô gái xinh đẹp hẹn anh đi xem phim mà anh cũng rất muốn đi, thì anh đừng vội nhận lời, hãy mời cô ấy đến chăm sóc cho con trai chúng ta, em sẽ mời anh đi được chứ?”

    Hoàng nghe xong ngồi im lặng không nói lời nào…

    Lan nói tiếp: “Nếu như một ngày nào đó đang đi trên đường, anh gặp một cô gái ăn mặc rất hợp mốt và đẹp mắt mà cảm thấy vợ anh không đủ xinh đẹp thì hãy hỏi cô ấy chi phí dưỡng da hàng tháng là bao nhiêu, chi phí mua sắm quần áo giày dép là bao nhiêu sau đó mỗi tháng, anh hãy đưa số tiền đó cho em, em cũng sẽ đẹp hơn!”
    Hoàng vẫn ngồi im lặng…

    Lan lại tiếp tục: “Nếu như anh thực sự có tình cảm với người khác, muốn cùng cố ấy kết hôn thì em sẵn sàng chuyển ra ngoài sống cùng con để cho hai người sống cùng nhau và chăm sóc mẹ. Hai người hãy cố gắng kiên trì trong ít nhất là 5 năm nhé!”

    Hoàng lúc này như bừng tỉnh và nói: “Anh chỉ là nói chuyện vậy thôi, chứ đâu có ý gì?”

    Lan lắc đầu nói tiếp: “Sau này, những ngày giỗ tết thì anh hãy mời cô ấy đến còn những ngày như lễ tình nhân thì em sẽ đi chơi cùng với anh. Mỗi khi đi làm giúp đám tang hay thăm hỏi họ hàng ốm đau thì hãy mời cô ấy đi, còn em sẽ đi du lịch cùng anh. Mà tốt nhất là cô ấy phải toàn tâm toàn ý chăm sóc tốt cho con trai anh thì chúng ta đi chơi mới thoải mái. Nếu như lương của em không cần phải thuốc thang cho mẹ nữa thì em còn có thể mời anh đi du lịch nước ngoài, ngao du bốn phương, sống thoải mái, anh thấy đúng không?”

    Hoàng lúc này không nhịn được liền thốt lên: “Những điều kiện này của em thì ai mà đáp ứng được?”

    Lan nghe xong liền nói: “Vậy đúng rồi! Điều mà anh thiếu nhất không phải là một cô gái xinh đẹp nào đó, mà là thiếu một người phục vụ đến để chia sẻ vất vả với vợ anh để cho vợ anh có thời gian đi vui chơi cùng với anh. Nếu như làm được những điều đó thì em cũng là “tình nhân” của anh cả đời! Nếu như anh còn chưa có biện pháp để làm những việc đó thì em tự nhiên cũng chỉ có thể là một thiếu phụ luống tuổi, làm người phục vụ cho gia đình này thôi.”

    Hoàng lúc này như tỉnh ngộ, anh vội vàng nói lời xin lỗi vợ: “Anh xin lỗi, từ nay sẽ không nói những điều ngớ ngẩn như thế nữa. Chúng ta sẽ sống cùng nhau đến đầu bạc răng long nhé!”

    Là người chồng đừng bao giờ so sánh vợ của mình với một cô gái khác bởi vì cô gái đó dù sao cũng không phải vợ của mình. Hãy trân trọng người vợ đang ngày ngày ở bên cạnh mình. Trong cuộc sống hôn nhân, hai bên phải hiểu và thông cảm với nhau, thậm chí phải trả công, cho đi nhiều hơn một chút, ít phàn nàn một chút thì sẽ không có sự tranh cãi và bất mãn. Người vợ mới là người cam tâm tình nguyện ở bên mình cả đời. Hạnh phúc kỳ thực không phải chuyện quá khó!
     
    TỬU ĐẾ, thuhuong2009, kichon19847 others thích điều này.
  20. akahuy

    akahuy Chánh tổng

    đọc xong bài viết này thật sự đã lấy đi những giọt nước mắt của mình, cảm ơn bạn đã sưu tầm